江畔老人愁(江南年少十八九)

 
作者: 唐代   崔颢
【江畔老人愁】
江南年少十八九,乘舟欲渡青溪口。
青溪口边一老翁,鬓眉皓白已衰朽。
自言家代仕梁陈,垂朱拖紫三十人。
两朝出将复入相,五世叠鼓乘朱轮。
父兄三叶皆尚主,子女四代为妃嫔。
南山赐田接御苑,北宫甲第连紫宸。
直言荣华未休歇,不觉山崩海将竭。
兵戈乱入建康城,烟火连烧未央阙。
衣冠士子陷锋刃,良将名臣尽埋没。
山川改易失市朝,衢路纵横填白骨。
老人此时尚少年,脱身走得投海边。
罢兵岁余未敢出,去乡三载方来旋。
蓬蒿忘却五城宅,草木不识青溪田。
虽然得归到乡土,零丁贫贱长辛苦。
采樵屡入历阳山,刈稻常过新林浦。
少年欲知老人岁,岂知今年一百五。
君今少壮我已衰,我昔年少君不睹。
人生贵贱各有时,莫见羸老相轻欺。
感君相问为君说,说罢不觉令人悲。

()
(jiāng)
(pàn)
(lǎo)
(rén)
(chóu)
()
(jiāng)
(nán)
(nián)
(shǎo)
(shí)
()
(jiǔ)
(chéng)
(zhōu)
()
()
(qīng)
()
(kǒu)
(qīng)
()
(kǒu)
(biān)
()
(lǎo)
(wēng)
(bìn)
(méi)
(hào)
(bái)
()
(shuāi)
(xiǔ)
()
(yán)
(jiā)
(dài)
(shì)
(liáng)
(chén)
(chuí)
(zhū)
(tuō)
()
(sān)
(shí)
(rén)
(liǎng)
(cháo)
(chū)
(jiāng)
()
()
(xiàng)
()
(shì)
(dié)
()
(chéng)
(zhū)
(lún)
()
(xiōng)
(sān)
()
(jiē)
(shàng)
(zhǔ)
()
()
()
(dài)
(wéi)
(fēi)
(pín)
(nán)
(shān)
()
(tián)
(jiē)
()
(yuàn)
(běi)
(gōng)
(jiǎ)
()
(lián)
()
(chén)
(zhí)
(yán)
(róng)
(huá)
(wèi)
(xiū)
(xiē)
()
(jiào)
(shān)
(bēng)
(hǎi)
(jiāng)
(jié)
(bīng)
()
(luàn)
()
(jiàn)
(kāng)
(chéng)
(yān)
(huǒ)
(lián)
(shāo)
(wèi)
(yāng)
(què)
()
(guàn)
(shì)
()
(xiàn)
(fēng)
(rèn)
(liáng)
(jiāng)
(míng)
(chén)
(jìn)
(mái)
(méi)
(shān)
(chuān)
(gǎi)
()
(shī)
(shì)
(cháo)
()
()
(zòng)
(héng)
(tián)
(bái)
()
(lǎo)
(rén)
()
(shí)
(shàng)
(shǎo)
(nián)
(tuō)
(shēn)
(zǒu)
()
(tóu)
(hǎi)
(biān)
()
(bīng)
(suì)
()
(wèi)
(gǎn)
(chū)
()
(xiāng)
(sān)
(zǎi)
(fāng)
(lái)
(xuán)
(péng)
(hāo)
(wàng)
(què)
()
(chéng)
(zhái)
(cǎo)
()
()
(shí)
(qīng)
()
(tián)
(suī)
(rán)
()
(guī)
(dào)
(xiāng)
()
(líng)
(dīng)
(pín)
(jiàn)
(zhǎng)
(xīn)
()
(cǎi)
(qiáo)
()
()
()
(yáng)
(shān)
()
(dào)
(cháng)
(guò)
(xīn)
(lín)
()
(shǎo)
(nián)
()
(zhī)
(lǎo)
(rén)
(suì)
()
(zhī)
(jīn)
(nián)
()
(bǎi)
()
(jun1)
(jīn)
(shǎo)
(zhuàng)
()
()
(shuāi)
()
()
(nián)
(shǎo)
(jun1)
()
()
(rén)
(shēng)
(guì)
(jiàn)
()
(yǒu)
(shí)
()
(jiàn)
(léi)
(lǎo)
(xiàng)
(qīng)
()
(gǎn)
(jun1)
(xiàng)
(wèn)
(wéi)
(jun1)
(shuō)
(shuō)
()
()
(jiào)
(lìng)
(rén)
(bēi)

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《江畔老人愁(江南年少十八九)》作者

崔颢简介崔颢 崔颢(704?─754),唐代著名诗人。汴州(今河南开封市)人。开元十一年(723)登进士第。开元后期,曾在代州都督杜希望(杜佑父)门下任职。天宝初(742─744),入朝为太仆寺丞,官终尚书司勋员外郎。其前期诗作多写闺情,流于浮艳轻薄;后来的边塞生活使他的诗风大振,忽变常体,风骨凛然,尤其是边塞诗慷慨豪迈,雄浑奔放,名著当时。......
© 2017-2024 古诗词赏析吧 | 古诗大全 | 诗词名句 | 国学典籍