赠别王十七管记

 
作者: 唐代   高适
故交吾未测,薄宦空年岁。
晚节踪曩贤,雄词冠当世。
堂中皆食客,门外多酒债。
产业曾未言,衣裘与人敝。
飘飖戎幕下,出入关山际。
转战轻壮心,立谈有边计。
云沙自回合,天海空迢递。
星高汉将骄,月盛胡兵锐。
沙深冷陉断,雪暗辽阳闭。
亦谓扫欃枪,旋惊陷蜂虿。
归旌告东捷,斗骑传西败。
遥飞绝汉书,已筑长安第。
画龙俱在叶,宠鹤先居卫。
勿辞部曲勋,不藉将军势。
相逢季冬月,怅望穷海裔。
折剑留赠人,严装遂云迈。
我行将悠缅,及此还羁滞。
曾非济代谋,且有临深诫。
随波混清浊,与物同丑丽。
眇忆青岩栖,宁忘褐衣拜。
自言爱水石,本欲亲兰蕙。
何意薄松筠,翻然重菅蒯。
恒深取与分,孰慢平生契。
款曲鸡黍期,酸辛别离袂。
逢时愧名节,遇坎悲沦替。
适赵非解纷,游燕往无说。
浩歌方振荡,逸翮思凌励。
倏若异鹏抟,吾当学蝉蜕。

()
(jiāo)
()
(wèi)
()
(báo)
(huàn)
(kōng)
(nián)
(suì)
(wǎn)
(jiē)
(zōng)
(nǎng)
(xián)
(xióng)
()
(guàn)
(dāng)
(shì)
(táng)
(zhōng)
(jiē)
(shí)
()
(mén)
(wài)
(duō)
(jiǔ)
(zhài)
(chǎn)
()
(céng)
(wèi)
(yán)
()
(qiú)
()
(rén)
()
(piāo)
(yáo)
(róng)
()
(xià)
(chū)
()
(guān)
(shān)
()
(zhuǎn)
(zhàn)
(qīng)
(zhuàng)
(xīn)
()
(tán)
(yǒu)
(biān)
()
(yún)
(shā)
()
(huí)
()
(tiān)
(hǎi)
(kōng)
(tiáo)
()
(xīng)
(gāo)
(hàn)
(jiāng)
(jiāo)
(yuè)
(shèng)
()
(bīng)
(ruì)
(shā)
(shēn)
(lěng)
(xíng)
(duàn)
(xuě)
(àn)
(liáo)
(yáng)
()
()
(wèi)
(sǎo)
(zhàn)
(qiāng)
(xuán)
(jīng)
(xiàn)
(fēng)
(chài)
(guī)
(jīng)
(gào)
(dōng)
(jié)
(dòu)
()
(chuán)
西()
(bài)
(yáo)
(fēi)
(jué)
(hàn)
(shū)
()
(zhù)
(zhǎng)
(ān)
()
(huà)
(lóng)
()
(zài)
()
(chǒng)
()
(xiān)
()
(wèi)
()
()
()
()
(xūn)
()
(jiè)
(jiāng)
(jun1)
(shì)
(xiàng)
(féng)
()
(dōng)
(yuè)
(chàng)
(wàng)
(qióng)
(hǎi)
()
(shé)
(jiàn)
(liú)
(zèng)
(rén)
(yán)
(zhuāng)
(suí)
(yún)
(mài)
()
(háng)
(jiāng)
(yōu)
(miǎn)
()
()
(hái)
()
(zhì)
(céng)
(fēi)
()
(dài)
(móu)
(qiě)
(yǒu)
(lín)
(shēn)
(jiè)
(suí)
()
(hún)
(qīng)
(zhuó)
()
()
(tóng)
(chǒu)
()
(miǎo)
()
(qīng)
(yán)
()
(níng)
(wàng)
()
()
(bài)
()
(yán)
(ài)
(shuǐ)
(shí)
(běn)
()
(qīn)
(lán)
(huì)
()
()
(báo)
(sōng)
(jun1)
(fān)
(rán)
(zhòng)
(jiān)
(kuǎi)
(héng)
(shēn)
()
()
(fèn)
(shú)
(màn)
(píng)
(shēng)
()
(kuǎn)
()
()
(shǔ)
()
(suān)
(xīn)
(bié)
()
(mèi)
(féng)
(shí)
(kuì)
(míng)
(jiē)
()
(kǎn)
(bēi)
(lún)
()
(shì)
(zhào)
(fēi)
(jiě)
(fēn)
(yóu)
(yàn)
(wǎng)
()
(shuō)
(hào)
()
(fāng)
(zhèn)
(dàng)
()
()
()
(líng)
()
(shū)
(ruò)
()
(péng)
(tuán)
()
(dāng)
(xué)
(chán)
(tuì)

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《赠别王十七管记》作者

高适简介高适 高适(702?─765),唐代著名诗人。字达夫,一字仲武,渤海蓝(今河北沧县)人。幼年家贫。二十岁后曾到长安,求仕不遇。于是北上蓟门,漫游燕赵。后客居梁、宋等地,过着「求丐自给」的流浪、渔樵、耕作生活。自称「一生徒羡鱼(希望作官),四十犹聚萤(刻苦攻读)」。天宝三年(744)秋,与李白、杜甫相会,共同饮酒赋诗,以抒襟抱。天宝八年(749),由宋州刺史张九皋的推荐,举「有道科」,授封丘尉。不久就弃职......
© 2017-2024 古诗词赏析吧 | 古诗大全 | 诗词名句 | 国学典籍