同年春燕

 
作者: 唐代   孟郊
少年三十士,嘉会良在兹。
高歌摇春风,醉舞摧花枝。
意荡晼晚景,喜凝芳菲时。
马迹攒騕褭,乐声韵参差。
视听改旧趣,物象含新姿。
红雨花上滴,绿烟柳际垂。
淹中讲精义,南皮献清词。
前贤与今人,千载为一期。
明鉴有皎洁,澄玉无磷缁。
永与沙泥别,各整云汉仪。
盛气自中积,英名日四驰。
塞鸿绝俦匹,海月难等夷。
郁抑忽已尽,亲朋乐无涯。
幽蘅发空曲,芳杜绵所思。
浮迹自聚散,壮心谁别离。
愿保金石志,无令有夺移。

(shǎo)
(nián)
(sān)
(shí)
(shì)
(jiā)
(huì)
(liáng)
(zài)
()
(gāo)
()
(yáo)
(chūn)
(fēng)
(zuì)
()
(cuī)
(huā)
(zhī)
()
(dàng)
(wǎn)
(wǎn)
(jǐng)
()
(níng)
(fāng)
(fēi)
(shí)
()
()
(zǎn)
(yǎo)
(niǎo)
()
(shēng)
(yùn)
(cān)
(chà)
(shì)
(tīng)
(gǎi)
(jiù)
()
()
(xiàng)
(hán)
(xīn)
姿()
(hóng)
()
(huā)
(shàng)
()
绿()
(yān)
(liǔ)
()
(chuí)
(yān)
(zhōng)
(jiǎng)
(jīng)
()
(nán)
()
(xiàn)
(qīng)
()
(qián)
(xián)
()
(jīn)
(rén)
(qiān)
(zǎi)
(wéi)
()
()
(míng)
(jiàn)
(yǒu)
(jiǎo)
(jié)
(chéng)
()
()
(lín)
()
(yǒng)
()
(shā)
()
(bié)
()
(zhěng)
(yún)
(hàn)
()
(shèng)
()
()
(zhōng)
()
(yīng)
(míng)
()
()
(chí)
(sāi)
鸿(hóng)
(jué)
(chóu)
()
(hǎi)
(yuè)
(nán)
(děng)
()
()
()
()
()
(jìn)
(qīn)
(péng)
()
()
()
(yōu)
(héng)
()
(kōng)
()
(fāng)
()
(mián)
(suǒ)
()
()
()
()
()
(sàn)
(zhuàng)
(xīn)
(shuí)
(bié)
()
(yuàn)
(bǎo)
(jīn)
(shí)
(zhì)
()
(lìng)
(yǒu)
(duó)
()

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《同年春燕》作者

孟郊简介孟郊 孟郊(751─814),字东野,湖州武康(今浙江德清县)人。早年隐居河南嵩山。后两试不第,直到四十六岁时才中进士。五十岁时任溧阳县尉,由于抱负不得施展,便放迹山林间,吟诗度日,以致公务多废,县令便另委他人代行职务,并把他的俸禄减去一半,不久辞官回家。后经河南尹郑余庆的推荐,出任河南水陆转运判官,晚年多在洛阳度过。宪宗元和九年,郑余庆再度聘他往兴元府任参军,携家眷前往,病死在赴任途中。他为人耿介倔强......
© 2017-2024 古诗词赏析吧 | 古诗大全 | 诗词名句 | 国学典籍