宝剑

 
作者: 唐代   李群玉
雷焕丰城掘剑池,年深事远迹依稀。
泥沙难掩冲天气,
风雨终思发匣时。
夜电尚摇池底影,秋莲空吐锷边辉。
自从星坼中台后,化作双龙去不归。

(léi)
(huàn)
(fēng)
(chéng)
(jué)
(jiàn)
(chí)
(nián)
(shēn)
(shì)
(yuǎn)
()
()
()
()
(shā)
(nán)
(yǎn)
(chōng)
(tiān)
()
(fēng)
()
(zhōng)
()
()
(xiá)
(shí)
()
(diàn)
(shàng)
(yáo)
(chí)
()
(yǐng)
(qiū)
(lián)
(kōng)
()
(è)
(biān)
(huī)
()
(cóng)
(xīng)
(chè)
(zhōng)
(tái)
(hòu)
(huà)
(zuò)
(shuāng)
(lóng)
()
()
(guī)

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《宝剑》作者

李群玉简介 李群玉,澧州(今湖南澧县)人,字文山。工书法,好吹笙。举进士不第。后因献诗于朝,授弘文馆校书郎。不久,辞官回乡。有《李群玉诗集》。......
© 2017-2024 古诗词赏析吧 | 古诗大全 | 诗词名句 | 国学典籍