郊墅

 
作者: 唐代   郑谷
韦曲樊川雨半晴,竹庄花院遍题名。
画成烟景垂杨色,
滴破春愁压酒声。
满野红尘谁得路,连天紫阁独关情。
渼陂水色澄于镜,何必沧浪始濯缨。

(wéi)
()
(fán)
(chuān)
()
(bàn)
(qíng)
(zhú)
(zhuāng)
(huā)
(yuàn)
(biàn)
()
(míng)
(huà)
(chéng)
(yān)
(jǐng)
(chuí)
(yáng)
()
()
()
(chūn)
(chóu)
()
(jiǔ)
(shēng)
(mǎn)
()
(hóng)
(chén)
(shuí)
()
()
(lián)
(tiān)
()
()
()
(guān)
(qíng)
(měi)
(bēi)
(shuǐ)
()
(chéng)
()
(jìng)
()
()
(cāng)
(làng)
(shǐ)
(zhuó)
(yīng)

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《郊墅》作者

郑谷简介郑谷 郑谷(约851~910)唐朝末期著名诗人。字守愚,汉族,江西宜春市袁州区人。僖宗时进士,官都官郎中,人称郑都官。又以《鹧鸪诗》得名,人称郑鹧鸪。其诗多写景咏物之作,表现士大夫的闲情逸致。风格清新通俗,但流于浅率。曾与许裳、张乔等唱和往还,号“芳林十哲”。原有集,已散佚,存《云台编》。......
© 2017-2024 古诗词赏析吧 | 古诗大全 | 诗词名句 | 国学典籍