清风戒寒

 
作者: 唐代   穆寂
风清物候残,萧洒报将寒。
扫得天衢静,吹来眼界宽。
条鸣方有异,虫思乱无端。
就树收鲜腻,冲池起涩澜。
过山岚可掬,度月色宜看。
华实从兹始,何嗟岁序殚。

(fēng)
(qīng)
()
(hòu)
(cán)
(xiāo)
()
(bào)
(jiāng)
(hán)
(sǎo)
()
(tiān)
()
(jìng)
(chuī)
(lái)
(yǎn)
(jiè)
(kuān)
(tiáo)
(míng)
(fāng)
(yǒu)
()
(chóng)
()
(luàn)
()
(duān)
(jiù)
(shù)
(shōu)
(xiān)
()
(chōng)
(chí)
()
()
(lán)
(guò)
(shān)
(lán)
()
()
()
(yuè)
()
()
(kàn)
(huá)
(shí)
(cóng)
()
(shǐ)
()
(jiē)
(suì)
()
(dān)

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《清风戒寒》作者

暂无作者介绍!

猜你喜欢

    © 2017-2024 古诗词赏析吧 | 古诗大全 | 诗词名句 | 国学典籍