苏幕遮·春情

 
作者: 宋代   赵文
绿秧平,烟树远,村燕声喧,凫雁归来晚。
自倚阑干舒困眼。
一架葡萄,青得池塘满。
饮先愁,吟又懒。
几许闲情,百计难消遣。
客路不如归梦短。
何况啼鹃,怎不教肠断。

绿()
(yāng)
(píng)
(yān)
(shù)
(yuǎn)
(cūn)
(yàn)
(shēng)
(xuān)
()
(yàn)
(guī)
(lái)
(wǎn)
()
()
(lán)
(gàn)
(shū)
(kùn)
(yǎn)
()
(jià)
()
(táo)
(qīng)
()
(chí)
(táng)
(mǎn)
(yǐn)
(xiān)
(chóu)
(yín)
(yòu)
(lǎn)
()
()
(xián)
(qíng)
(bǎi)
()
(nán)
(xiāo)
(qiǎn)
()
()
()
()
(guī)
(mèng)
(duǎn)
()
(kuàng)
()
(juān)
(zěn)
()
(jiāo)
(cháng)
(duàn)

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《苏幕遮·春情》作者

暂无作者介绍!

© 2017-2024 古诗词赏析吧 | 古诗大全 | 诗词名句 | 国学典籍