河渎神

 
作者: 唐代   温庭筠
河上望丛祠,庙前春雨来时。
楚山无限鸟飞迟,
兰棹空伤别离¤
何处杜鹃啼不歇,艳红开尽如血。
蝉鬓美人愁绝,
百花芳草佳节。
孤庙对寒潮,西陵风雨潇潇。
谢娘惆怅倚兰桡,
泪流玉箸千条¤
暮天愁听思归乐,早梅香满山郭。
回首两情萧索,
离魂何处飘泊。
铜鼓赛神来,满庭幡盖裴回。
水村江浦过风雷,
楚山如画烟开¤
离别橹声空萧索,玉容惆怅妆薄。
青麦燕飞落落,
卷帘愁对珠阁。

()
(shàng)
(wàng)
(cóng)
()
(miào)
(qián)
(chūn)
()
(lái)
(shí)
(chǔ)
(shān)
()
(xiàn)
(niǎo)
(fēi)
(chí)
(lán)
(zhào)
(kōng)
(shāng)
(bié)
()
¤(¤)
()
(chù)
()
(juān)
()
()
(xiē)
(yàn)
(hóng)
(kāi)
(jìn)
()
(xuè)
(chán)
(bìn)
(měi)
(rén)
(chóu)
(jué)
(bǎi)
(huā)
(fāng)
(cǎo)
(jiā)
(jiē)
()
(miào)
(duì)
(hán)
(cháo)
西()
(líng)
(fēng)
()
(xiāo)
(xiāo)
(xiè)
(niáng)
(chóu)
(chàng)
()
(lán)
(ráo)
(lèi)
(liú)
()
(zhù)
(qiān)
(tiáo)
¤(¤)
()
(tiān)
(chóu)
(tīng)
()
(guī)
()
(zǎo)
(méi)
(xiāng)
(mǎn)
(shān)
(guō)
(huí)
(shǒu)
(liǎng)
(qíng)
(xiāo)
(suǒ)
()
(hún)
()
(chù)
(piāo)
()
(tóng)
()
(sài)
(shén)
(lái)
(mǎn)
(tíng)
(fān)
(gài)
(péi)
(huí)
(shuǐ)
(cūn)
(jiāng)
()
(guò)
(fēng)
(léi)
(chǔ)
(shān)
()
(huà)
(yān)
(kāi)
¤(¤)
()
(bié)
()
(shēng)
(kōng)
(xiāo)
(suǒ)
()
(róng)
(chóu)
(chàng)
(zhuāng)
(báo)
(qīng)
(mài)
(yàn)
(fēi)
(luò)
(luò)
(juàn)
(lián)
(chóu)
(duì)
(zhū)
()

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《河渎神》作者

温庭筠简介温庭筠 温庭筠(812?─870?)唐末诗人和词人。本名岐,字飞卿,太原祁(今山西祁县东南)人。温彦博裔孙。富有天才,然恃才不羁,生活放浪,又好讥刺权贵,多犯忌讳,因薄其有才无行得罪宰相令狐绹,取憎于时,故屡举进士不第,长被乏抑,终生不得志。大中十三年(859),出为隋县尉。徐商镇襄阳,召为巡官,常与殷成式、韦蟾等唱和。后来,归江东,任方城尉。咸通七年(866),徐商知政事,用为国子助教,主持秋试,悯擢寒......
© 2017-2024 古诗词赏析吧 | 古诗大全 | 诗词名句 | 国学典籍